Giai thoại Đốc binh Kiều

Một hôm có một đoàn thương lái lỡ đường, ghé vào một khá giả ở Hòa An, (phủ Tân Thành, tỉnh An Giang). Ông chủ nhà đem cơm và rượu ra tiếp đãi. Ăn xong, có một thanh niên trong đoàn, đứng lên nói lời cảm ơn và xin được trả tiền bữa ăn. Ông chủ nhà không nhận, và sau khi thăm hỏi, biết đó là những nghĩa quân của Võ Duy Dương, ông liền bày tỏ ý muốn gả người con gái duy nhất của mình cho chàng trai trẻ trên...Rồi mặc cho chàng trai nói mình đã có vợ, theo việc quân nên chẳng biết sống nay chết mai, con ông chủ nhà vẫn xem mình là gái đã có hứa hôn.

Ít lâu sau, chàng trai trẻ ấy tử trận ở Gò Tháp. Khi hay tin, cô gái kia lặng lẽ chít khăn tang, lập bàn thờ và xem người đã mất như chồng. Mãn tang, dù tuổi hãy còn trẻ, nàng vẫn ở vậy cho đến hết đời.

Chàng trai trẻ, chính là Đốc Binh Kiều và người con gái đó, không rõ họ chỉ biết tên là Bướm. Sau này, vì thương cảm nghĩa tiết, người ta đã lấy tên cô đặt cho một con rạch ở Hòa An, đó là rạch Bà Bướm.[3]